Mái Ấm Phan Sinh - Hãy làm mọi thứ bằng lòng tốt!

Vào một ngày nắng đẹp cuối tháng 5 năm 2022, chúng tôi đã có dịp được đến Mái Ấm Phan Sinh tại Trảng Bom, Đồng Nai – nơi mà những nụ cười luôn nở như những đoá hoa.

Chúng tôi đến với tâm trạng hồ hởi như những chuyến thiện nguyện trước đây, mang tâm trạng hân hoan vì mình sẽ có thể góp một chút tấm lòng đến những mảnh đời bất hạnh. Nhưng khi được gặp và lắng nghe những lời chia sẻ về các hoàn cảnh ở Mái Ấm, chúng tôi mới càng thấm thía ý nghĩa lời tâm sự của nhà văn Helen Keller: “Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày.”

Mái Ấm Phan Sinh là cơ sở từ thiện được thành lập năm 1998 bởi Thầy Bùi Văn Châu. Nơi đây đã tiếp nhận, nuôi dưỡng nhiều trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt như khuyết tật, bại não, mồ côi, cơ nhỡ,… ngoài ra còn tiếp nhận những người già không nơi nương tựa, hoặc những trường hợp gia đình không có khả năng chăm sóc.

Hai hoàn cảnh đầu tiên mà chúng tôi tiếp xúc đó là hai bạn nhỏ bị não úng thuỷ. Tiếng khóc của em cứ vang vọng trong tâm trí tôi ngay khi tôi viết nên những dòng này. Thật khó khăn để có thể nhìn em nằm đó với khối u còn to hơn thân thể chính mình. Chúng tôi không thể làm gì ngoài việc nén nỗi chua xót, vuốt lấy bàn tay lạnh lẽo của em mong rằng em có thể cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay chúng tôi. Đa số những bạn nhỏ mà chúng tôi gặp đều trong tình trạng không minh mẫn, các em còn nhỏ lắm, có những bạn buộc phải trói tay chân lại vì nếu không em sẽ tự làm đau mình và các bạn khác nữa.

Chúng tôi cách các bạn một hàng rào sắt, cùng thở chung một bầu không khí nhưng lại như là hai thế giới khác nhau. Chúng tôi có thể mang những nỗi buồn nhưng cũng biết mùi vị của hạnh phúc, còn các bạn – vui, buồn hay đau đớn cũng chỉ là một nỗi như nhau. Đó là khi chúng tôi hiểu, việc không có một đôi giày đẹp để mang thì chúng tôi cũng đã may mắn hơn rất nhiều so với những người khác. Cũng như những điều không vừa ý trong cuộc sống của tôi có là gì so với bạn khi mà bạn được cho quyền sống nhưng lại không trọn vẹn… 

Cho đến khi gặp được các chú và các ông chúng tôi mới có thể tâm sự và hỏi han. Nghe tiếng các ông gọi nhau ăn cơm, người khoẻ hơn giúp người yếu hơn một tay chúng tôi mới thấy trái tim mình nhẹ nhõm đi đôi phần. Đi thăm những gian phòng được trang bị thiết bị y tế đầy đủ và dọn dẹp sạch sẽ, chúng tôi được hỏi thăm như những vị khách đến nhà chơi, tôi cũng cảm thấy ấm lòng thay vì họ cũng có một chốn nương thân như một ngôi nhà thực thụ, cũng có những người bạn bên nhau sớm tối an ủi phần nào…

Kết thúc chuyến thăm chúng tôi đều mang một nỗi niềm chung ước mong sao các em một đời bình yên ở Mái Ấm và mong rằng sẽ còn nhiều tấm lòng hảo tâm đến giúp đỡ các em và mọi người nơi đây!

Sau cùng, chúng tôi chân thành cảm ơn những khách hàng đã, đang và sẽ đến ủng hộ cho The Fashion House. Nhờ sự ủng hộ của các bạn mà chúng tôi có thể thay bạn trao đến những hoàn cảnh khó khăn những món quà nhỏ đầy ý nghĩa! Mong sao chúng ta có thể lan toả những điều ấm áp này đến trái tim nhiều người bạn nhé!